Quốc hội thảo luận về Dự án Luật Khám bệnh, chữa bệnh (sửa đổi)

13/06/2022
Xem cỡ chữ Đọc bài viết In trang Google

(sav.gov.vn) - Tiếp tục Chương trình kỳ họp thứ 3, sáng ngày 13/6/2022, dưới sự điều hành của Phó Chủ tịch Thường trực Quốc hội Trần Thanh Mẫn, Quốc hội tiến hành thảo luận ở hội trường về dự án Luật Khám bệnh, chữa bệnh (sửa đổi).

Phó Chủ tịch Thường trực Quốc hội Trần Thanh Mẫn điều hành phiên họp

Phát biểu điều hành nội dung phiên họp, Phó Chủ tịch Thường trực Quốc hội nêu rõ, ngày 25/5, đại diện Chính phủ đã trình bày Tờ trình; Chủ nhiệm Ủy ban Xã hội của Quốc hội Nguyễn Thúy Anh trình bày Báo cáo thẩm tra dự án Luật Khám bệnh, chữa bệnh (sửa đổi). Chiều 26/5, Quốc hội đã thảo luận tại tổ về nội dung này. Ý kiến của các đại biểu đã được Tổng Thư ký Quốc hội tổng hợp trong báo cáo gửi tới các đại biểu Quốc hội.
 
Để hoàn thiện dự án Luật, Phó Chủ tịch Thường trực Quốc hội đề nghị các đại biểu tập trung thảo luận về 9 nhóm vấn đề trong báo cáo thẩm tra của Ủy ban Xã hội như: chính sách của Nhà nước về khám bệnh, chữa bệnh; thẩm quyền cấp, thu hồi Giấy phép hành nghề; sử dụng ngôn ngữ trong khám chữa bệnh của người nước ngoài, người Việt Nam định cư ở nước ngoài tại Việt Nam; các quy định liên quan đến người hành nghề khám chữa bệnh; kiểm tra đánh giá năng lực hành nghề khám bệnh, chữa bệnh... và các vấn đề được các đại biểu quan tâm.
 
Góp ý vào Dự thảo Luật Khám bệnh, chữa bệnh (sửa đổi), đại biểu Trần Quang Minh - ĐBQH tỉnh Quảng Bình bày tỏ cơ bản đồng tình với Dự thảo và Báo cáo thẩm tra của Ủy ban Xã hội của Quốc hội. Đại biểu khẳng định, Luật Khám, chữa bệnh được Quốc hội thông qua ngày 23/11/2009 đã góp phần nâng cao chất lượng cung cấp dịch vụ, khả năng tiếp cận với dịch vụ và chuẩn hóa chất lượng của hoạt động khám, chữa bệnh, góp phần làm tăng tuổi thọ trung bình của người Việt Nam cao hơn tuổi thọ trung bình của dân số thế giới. Tuy nhiên, luật cũng bộc lộ một số nội dung cần thiết phải sửa đổi, bổ sung như Báo cáo thẩm tra của Ủy ban Xã hội.
 
Đại biểu kiến nghị dự thảo Luật lần này bổ sung quy định việc khám bệnh, chữa bệnh bằng y học cổ truyền, khám bệnh, chữa bệnh nhân đạo, khám bệnh, chữa bệnh trong trường hợp xảy ra thiên tai, thảm họa, dịch bệnh truyền nhiễm thuộc nhóm A và điều chỉnh các nội dung quan trọng khác.
 
Dự thảo luật cũng cần phải quy định rõ hơn trong trường hợp nào các cơ sở y tế không công nhận hoặc sử dụng kết quả cận lâm sàng như xét nghiệm, chiếu, chụp phim do thời gian do chất lượng, do không đúng với tình trạng, nhằm tránh lãng phí gánh nặng cho người bệnh, gia đình người bệnh và lạm dụng quyền tùy tiện trong khám, chữa bệnh.
 
Đại biểu cũng cho rằng dự thảo luật cần thể hiện rõ chính sách ưu tiên chăm sóc sức khỏe cho đồng bào dân tộc thiểu số, đồng bào miền núi, hải đảo, vùng có điều kiện chính trị xã hội đặc biệt khó khăn của Nhà nước; cũng như trách nhiệm của Nhà nước đối với việc đảm bảo kinh phí, cơ sở vật chất, đội ngũ cán bộ y tế, dịch vụ khám, chữa bệnh để đồng bào dân tộc thiểu số được thụ hưởng đầy đủ quyền được khám, chữa bệnh và hưởng các chính sách ưu tiên theo quy định….
 
Tham gia thảo luận, đại biểu Lê Văn Cường, Đoàn ĐBQH tỉnh Thanh Hóa cho rằng nội dung về đánh giá năng lực người hành nghề là một trong những điểm mới nhất của dự thảo Luật lần này. Đây là kỳ sát hạch không có tính cạnh tranh nhưng cần đảm bảo chất lượng, tránh hình thức, tránh quá tải cho Hội đồng Y khoa quốc gia và các cơ sở y tế. Đại biểu đề nghị lộ trình đánh giá năng lực người hành nghề trước năm 2035 chỉ nên tập trung đánh giá năng lực hành nghề 3 chức danh gồm bác sĩ, điều dưỡng và hộ sinh, vì ba chức danh này chiếm khoảng 80% tổng số nhân lực trong cơ sở khám bệnh, chữa bệnh và đáp ứng hầu hết nhu cầu khám, chữa bệnh cơ bản của người dân. Bên cạnh đó, luật cũng cần quy định rõ Hội đồng y khoa quốc gia có trách nhiệm xây dựng chương trình ngân hàng câu hỏi liên quan đến cập nhật kiến thức y khoa liên tục. Các tài liệu này được cập nhật, công bố công khai và truy cập miễn phí…
 
Cho ý kiến vào Điều 90 của dự án Luật Khám bệnh, chữa bệnh (sửa đổi), đại biểu Nguyễn Thị Thủy, Đoàn ĐBQH tỉnh Bắc Kạn cho rằng dự án Luật chưa nghiên cứu để quy định cụ thể vấn đề xã hội hóa như Kết luận ngày 25/4/2022 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội. Theo đại biểu Nguyễn Thị Thủy, nguồn lực trong xã hội còn rất lớn. Do đó, nếu như Quốc hội, Chính phủ ban hành những quy định thật cụ thể, đầy đủ, rõ ràng về xã hội hóa; liên doanh, liên kết sẽ giúp cho các bệnh viện có hệ thống trang thiết bị hiện đại và sẽ mang lại lợi ích cho bệnh nhân và mang lại lợi ích cho nền Y tế nước nhà. Vì vậy, đại biểu đưa ra 3 kiến nghị: Một là, kiến nghị quy định cụ thể vào trong dự án Luật này những nguyên tắc, yêu cầu đặc thù của xã hội hóa trong lĩnh vực y tế. Thứ hai, kiến nghị bổ sung các cơ chế kiểm soát để nhằm chống sự biến tướng, chống lợi ích nhóm. Thứ ba, cần bổ sung các cơ chế khuyến khích để triển khai xã hội hóa, liên doanh, liên kết ở những địa phương, những vùng còn có điều kiện kinh tế- xã hội khó khăn.
 
Đồng quan điểm, đại biểu Trần Khánh Thu, Đoàn ĐBQH tỉnh Thái Bình cho rằng các dự thảo Luật chưa thể chế được đầy đủ chủ trương xã hội hóa dịch vụ khám bệnh, chữa bệnh. Các quy định này trong dự thảo còn chung chung, chưa bảo đảm sự bình đẳng giữa cơ sở ngoài công lập và công lập, chưa cụ thể chính sách khuyến khích sự tham gia của khu vực ngoài công lập, chưa có phân tách vùng thuận lợi vùng khó khăn để khuyến khích đầu tư vào vùng khó khăn. Đại biểu đề nghị ra soát lại quy đinh này nhằm bảo đảm đồng bộ, minh bạch. Mặt khác, đại biểu cũng lưu ý đến chính sách tự chủ trong lĩnh vực y tế nhưng các cơ sở y tế chưa được tự quyết định giá dịch vụ, định mức kinh tế kỹ thuật ban hành từ năm 2012 không còn phù hợp trong bối cảnh hiện nay.
 
Đại biểu Nguyễn Thị Huế, Đoàn ĐBQH tỉnh Bắc Kạn cho biết, trong giai đoạn 2016-2020, Bộ Y tế đã triển khai đề án bác sĩ gia đình với mục tiêu là xây dựng và phát triển mô hình phòng khám bác sĩ gia đình trong hệ thống y tế Việt Nam. Song thực tế cho thấy, mô hình này hiện vẫn đang gặp nhiều vướng mắc như chưa có cơ chế định giá, chưa thanh toán bảo hiểm y tế cho các dịch vụ trong mô hình hoạt động của bác sĩ gia đình, chưa xây dựng được được quy chế phối hợp chuyển tuyến và trao đổi thông tin phù hợp giữa các phòng khám bác sĩ gia đình với hệ thống phòng khám chữa bệnh trong quá trình quản lý bệnh nhân, phí dịch vụ khám chữa bệnh tại nhà còn mang tính tự phát…Đại biểu đề nghị ngành y tế cần có đánh giá, tổng kết cụ thể, xác định phạm vi, quy mô, chức năng, nhiệm vụ của phòng khám bác sĩ gia đình và các điều kiện bảo đảm hoạt động như giá dịch vụ phòng khám, cơ chế chuyển tuyến, cơ chế thanh toán bảo hiểm y tế. Đồng thời cần có những hỗ trợ về chính sách để nhân rộng mô hình bác sĩ gia đình trên toàn quốc nhằm tăng nhân sự y học gia đình trong khoa khám bện, ngoại trú. Cần quan tâm đến vấn đề hành lang pháp lý và được luật hóa, có thể đưa vào một điều luật cụ thể về nội dung này trong Luật Khám bệnh, chữa bệnh (sửa đổi).
 
Đại biểu Hoàng Minh Hiếu - Đoàn ĐBQH tỉnh Nghệ An thì cho rằng, Dự thảo Luật lần này chưa thể hiện đầy đủ về mối quan hệ pháp lý giữa người bệnh và người hành nghề khám bệnh, chữa bệnh. Do vậy, đại biểu đề nghị về nguyên tắc pháp luật về khám bệnh, chữa bệnh phải đặt ra những quy định rất cụ thể để bảo vệ quyền và lợi ích của người bệnh. Tuy nhiên, Dự thảo mới chỉ dừng lại ở quy định chung chung về quyền và nghĩa vụ, chưa có cơ chế cụ thể để bảo đảm người bệnh thực hiện được các quyền của mình. Đại biểu kiến nghị Ban soạn thảo cần tiếp tục tổng kết kỹ thực tiễn để bổ sung các quy định về mối quan hệ giữa người bệnh và người hành nghề khám bệnh, chữa bệnh với tính chất đây là mối quan hệ ủy thác giữa người bệnh và người hành nghề khám bệnh, chữa bệnh. Theo đó, dự thảo Luật cần khẳng định trong mối quan hệ này người hành nghề phải thực hiện các công việc khám bệnh, chữa bệnh vì lợi ích tối đa của người bệnh. Cụ thể, dự thảo Luật cần bổ sung các quy định về trách nhiệm của người hành nghề khám bệnh, chữa bệnh đối với người bệnh sẽ ba góc độ Một là trách nhiệm trong việc khám bệnh, chữa bệnh. Hai là trách nhiệm bảo mật thông tin của người bệnh. Ba là trách nhiệm tránh xung đột lợi ích.
 
Về trách nhiệm khám bệnh, chữa bệnh, ngoài những nội dung đã được Dự thảo quy định, đại biểu cho rằng cần quy định rõ người hành nghề bắt buộc phải thông tin cho bệnh nhân về những ưu điểm, nhược điểm, những rủi ro và tác dụng phụ của phương pháp chữa bệnh. Giải thích về những phương pháp chữa bệnh khác nếu có chứ không chỉ dừng lại ở quy định chung như dự thảo hiện nay là tư vấn cung cấp thông tin về phương pháp khám bệnh, chữa bệnh. Đồng thời, cần phải khẳng định trách nhiệm này phải được tiến hành liên tục trong quá trình khám bệnh, chữa bệnh, nhất là khi có những diễn biến mới về tình hình sức khỏe của bệnh nhân. Điều này bảo đảm người bệnh hiểu rõ về tình trạng sức khỏe của mình và hiểu được kết quả của tiến trình khám bệnh, chữa bệnh mà bác sĩ đã thực hiện.
 
Về trách nhiệm tránh xung đột lợi ích, đại biểu cho rằng đây là nội dung chưa được dự thảo quan tâm đúng mức nhưng lại có ý nghĩa quan trọng trong việc góp phần hạn chế những đơn thuốc đắt đỏ. Theo pháp luật nhiều nước, để tránh xung đột lợi ích người hành nghề khám bệnh, chữa bệnh phải công khai mối quan hệ, lợi ích của mình với các tổ chức, cá nhân có liên quan đến công tác khám bệnh, chữa bệnh như Công ty dược phẩm, các đơn vị thực hiện các dịch vụ xét nghiệm, chẩn đoán các cơ sở nghiên cứu y học để việc giám sát trong quá trình hành nghề. Các thông tin này được công khai trên trang thông tin điện tử của cơ sở khám bệnh, chữa bệnh và phải thông báo cho người bệnh được biết.
 
Phát biểu tại phiên thảo luận, đại biểu Thượng tọa Thích Đức Thiện, Đoàn ĐBQH tỉnh Điện Biên kiến nghị Chính phủ cần tập trung phát triển, nâng cao năng lực hệ thống cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe tâm thần tại tất cả các tuyến bệnh viện, đến cả tuyến cơ sở, nhằm kịp thời dự phòng, phát hiện sớm, điều trị, chăm sóc người bệnh có biểu hiện rối loạn về sức khỏe tâm thần, mà không chỉ đơn thuần quy định hình thức bắt buộc chữa bệnh như tại Điều 67 dự án Luật Khám bệnh, chữa bệnh (sửa đổi).
 
Đồng thời, đại biểu đề nghị xem xét bổ sung chức danh chuyên gia trị liệu tâm lý vào nhóm chức danh nghề nghiệp tại Điều 18 dự án Luật Khám bệnh, chữa bệnh (sửa đổi). Theo đại biểu, đó là những người hành nghề tham vấn, trị liệu tâm lý qua các liệu pháp trò chuyện, giảng giải, giải tỏa tâm lý, chuyên môn về khoa học tâm lý, giải phóng áp lực bằng những năng lượng tích cực.
 
Đóng góp ý kiến vào dự án Luật Khám bệnh, chữa bệnh (sửa đổi), đại biểu Phạm Thị Kiều, Đoàn ĐBQH tỉnh Đắk Nông cho rằng, về chức danh nghề nghiệp phải có giấy phép hành nghề tại Điều 18 dự thảo Luật Khám bệnh, chữa bệnh sửa đổi đang quy định chỉ phù hợp với các hình thức tổ chức của các cơ sở khám bệnh, chữa bệnh mà không phù hợp với hình thức y tế trường học tại các cơ sở giáo dục. Hiện tại, quy định trong các cơ sở giáo dục, cán bộ y tế có giấy phép hành nghề là không phù hợp, không cần thiết trong các cơ sở giáo dục không thực hiện việc khám bệnh, chữa bệnh trừ một số cơ sở giáo dục có đủ điều kiện thành lập cơ sở khám bệnh, chữa bệnh phải đáp ứng điều kiện để tổ chức hoạt động theo quy định của pháp luật về khám bệnh, chữa bệnh và phát sinh nhiều thủ tục khó khăn cho việc tích lại kinh phí từ quỹ bảo hiểm y tế cho công tác khám sức khỏe cho học sinh.Vì vậy, đề nghị Bộ Y tế cần quy định rõ việc không áp dụng quy định về phải có giấy phép hành nghề đối với cán bộ y tế trong các cơ sở giáo dục.
 Đại biểu Khang Thị Mào – Đoàn ĐBQH tỉnh Yên Bái phát biểu

Đại biểu Khang Thị Mào – Đoàn ĐBQH tỉnh Yên Bái cho rằng chính sách của Nhà nước về khám bệnh, chữa bệnh tại Điều 4 dự thảo Luật đã thể hiện sự quan tâm lớn của Nhà nước trong thực hiện chính sách về khám bệnh, chữa bệnh bao gồm chính sách ưu tiên, chính sách đặc thù cho khám bệnh, chữa bệnh đối với đồng bào dân tộc thiểu số, vùng đặc biệt khó khăn. Tuy nhiên, để đảm bảo thể chế hóa đầy đủ, toàn diện chính sách bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cho nhân dân vùng đặc biệt khó khăn, vùng đồng bào dân tộc thiểu số, đại biểu Khang Thị Mào đề nghị Ban soạn thảo tiếp tục nghiên cứu, làm rõ thêm chính sách ưu tiên của Nhà nước đối với công tác bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cho đồng bào dân tộc thiểu số, miền núi, vùng đặc biệt khó khăn. Đồng thời cần nghiên cứu bổ sung trách nhiệm của cơ quan nhà nước trong việc đảm bảo kinh phí, cơ sở vật chất, trang thiết bị y tế, nguồn lực y tế và chế độ chính sách đặc thù cho cán bộ và nhân viên y tế phục vụ tại vùng này.

Đại biểu chỉ ra rằng, điều kiện cơ sở vật chất các cơ sở y tế hiện nay chưa đảm bảo đáp ứng yêu cầu công tác khám bệnh, chữa bệnh, trong khi đội ngũ cán bộ đáp ứng yêu cầu công tác khám bệnh, chữa bệnh còn thiếu cả về số lượng và yếu về chất lượng. Với chủ trương việc khám bệnh, chữa bệnh trong thời gian tới sẽ triển khai toàn diện tuyến cơ sở, cấp huyện, cấp xã trừ trường hợp bệnh mắc bệnh hiểm nghèo mới chuyển lên tuyến trên, nếu không đảm bảo về cơ sở vật chất, trang thiết bị kỹ thuật, nguồn nhân lực phù hợp thì chủ trương này sẽ không khả thi.
 
Theo Đại biểu Nguyễn Anh Trí - Đoàn ĐBQH thành phố Hà Nội, khiếm khuyết lớn nhất của Luật Khám, chữa bệnh (sửa đổi) mà Ban soạn thảo để trình lần này là quy định về khám, chữa bệnh từ xa đã không được soạn thảo đầy đủ. Theo đại biểu, chúng ta đang sống trong thời đại cách mạng 4.0 nhưng trong Luật Khám, bệnh, chữa bệnh sửa đổi lần này chỉ duy nhất ở Điều 55 khám bệnh, chữa bệnh và hỗ trợ chữa bệnh từ xa đề cấp rất ít. Việc quy định như vậy là không đủ, thiếu tầm nhìn và nếu Luật Khám, chữa bệnh sửa đổi lần này nếu được thông qua thì sẽ có nhiều điều bất lợi xảy ra. Đại biểu đề nghị Ban soạn thảo tập trung soạn thảo cách đầy đủ, chặt chẽ và khả thi quy định về khám chữa bệnh từ xa, có thể dành một chương để triển khai bổ sung thêm các nội dung đã đề cập.
 
Đại biểu Nguyễn Trí Thức - Đoàn ĐBQH thành phố Hồ Chí Minh cho rằng,  dự thảo quy định chỉ có Hội đồng y khoa Quốc gia tổ chức kiểm tra, cấp giấy phép hành nghề là không hợp lý…
 
Lý giải quan điểm này, đại biểu cho biết, chỉ có một tổ chức cho cả nước thì khối lượng công việc sẽ rất lớn, số lượng bác sĩ trên cả nước cũng rất lớn sẽ có thể gây ra tập trung quá tải, ách tắc và khó khăn trong việc cấp giấy phép hành nghề. Đại biểu cũng nêu rõ, Hội đồng y khoa Quốc gia không phải cơ quan quản lý nhà nước hay cơ quan hành chính, mà là một tập thể nên không phù hợp để cấp giấy phép hành nghề. Do đó, đại biểu đề nghị Hội đồng Y khoa Quốc gia có trách nhiệm xây dựng chuẩn năng lực hành nghề, xây dựng ngân hàng câu hỏi để công khai; xây dựng quy chế tổ chức kiểm tra, đánh giá năng lực hành nghề khám, chữa bệnh, xây dựng tiêu chuẩn các cơ sở y tế đủ năng lực để cấp giấy phép hành nghề, kiểm tra, đánh giá giấy phép hành nghề khám, chữa bệnh, trên cơ sở là các cơ sở đủ điều kiện do Bộ Y tế thẩm định tổ chức kiểm tra, đánh giá năng lực. Các cơ sở đó sẽ được tổ chức kiểm tra để đánh giá năng lực hành nghề và thẩm quyền cấp giấy phép hành nghề sẽ do Bộ Y tế, Bộ Quốc phòng, Bộ Công an và các Sở Y tế cấp như hiện nay…
 
Phó Thủ tướng Chính phủ Vũ Đức Đam giải trình các vấn đề được đại biểu Quốc hội quan tâm
 
Phát biểu giải trình các vấn đề được đại biểu Quốc hội quan tâm, Phó Thủ tướng Chính phủ Vũ Đức Đam cho biết, qua các ý kiến phát biểu, tranh luận, nhiều vấn đề đã được phân tích làm sâu sắc thêm, cũng có thêm nhiều vấn đề mới tiếp tục được đặt ra. Chính phủ sẽ chỉ đạo Bộ Y tế, Ban soạn thảo nghiên cứu kỹ lưỡng tất cả những ý kiến trên tinh thần khoa học, cầu thị phù hợp với xu thế quốc tế, đồng thời phải tính đến tính đặc thù của hệ thống chính trị, kinh tế xã hội của Việt Nam để có các quy định tối ưu nhất trong dự thảo Luật.
 
Đi vào các vấn đề cụ thể liên quan đến phạm vi điều chỉnh, các khái niệm quy định trong luật, Phó Thủ tướng Chính phủ nêu rõ, nguyên tắc là Luật Khám, chữa bệnh thì sẽ quy định liên quan Luật bảo hiểm y tế, chi phí khám, chữa bệnh thì là do bảo hiểm y tế chi trả, chi phí liên quan y tế dự phòng thì là do ngân sách đảm bảo. Theo Phó Thủ tướng, Chính phủ sẽ chỉ đạo Bộ Y tế, Ban soạn thảo nghiên cứu sâu hơn xu thế của quốc tế, vì ngoài các vấn đề với các căn bệnh suy dinh dưỡng hay việc truyền căn bệnh HIV từ mẹ sang con, ranh giới cũng cần được xác định rõ hơn theo quy định của Tổ chức Y tế Thế giới và đặc biệt là tiếp thu xu thế của thế giới hiện nay.
 
Trước đây, có phân định rất rõ giữa trạng thái người khỏe và người bị bệnh. Khi bị bệnh thì bảo hiểm y tế chi trả. Khi chưa bị bệnh thì bảo hiểm y tế không chi trả. Phó Thủ tướng cho biết, hiện nay các nước đang nghiên cứu rất kỹ về khoảng giữa trạng thái khỏe và bị bệnh. Nếu trong khoảng đó được phát hiện và điều trị kịp thời thì không chỉ cứu sống người bệnh, mà cơ bản nhất về bảo hiểm y tế, chi phí của hệ thống bảo hiểm y tế sau này sẽ giảm đi.
 
Phó Thủ tưởng Chính phủ cho biết, ban soạn thảo sẽ tiếp tục nghiên cứu để làm rõ hơn vấn đề này nhằm bảo vệ sức khỏe, tính mạng của người dân tốt hơn, đồng thời sử dụng hiệu quả hơn ngân sách nhà nước và quỹ bảo hiểm y tế.
 
Về vấn đề về ngôn ngữ trong khám, chữa bệnh, Phó Thủ tướng Chính phủ Vũ Đức Đam cho biết đây là một vấn đề được nhiều đại biểu Quốc hội quan tâm cho ý kiến. Tới đây, chúng ta sẽ ứng dụng công nghệ thông tin, có công cụ dịch tự động sẽ thuận lợi hơn rất nhiều. Tuy nhiên, Chính phủ đã chỉ đạo Bộ Y tế tiếp thu ý kiến của các đại biểu Quốc hội, đồng thời làm rõ hơn xu thế trên thế giới về nội dung này trên tinh thần không hạn chế mà phải khuyến khích để thu hút nhân lực công nghệ cao, chất lượng cao vào nước ta để người dân Việt Nam có thể tiếp cận các dịch vụ khám, chữa bệnh tiên tiến nhất.
 
Đối với vấn đề hệ thống y tế cơ sở, chăm sóc sức khỏe ban đầu, chăm sóc sức khỏe cơ bản và chuyên sâu, Chính phủ đã chỉ đạo Bộ Y tế nghiên cứu kinh nghiệm của Tổ chức Y tế thế giới cũng như trên thế giới để phân tuyến chuyên môn nhưng mà vẫn đảm bảo sự lãnh đạo của cấp ủy Đảng, chính quyền, tổ chức bộ máy chính quyền các cấp. Tuy nhiên cần làm rõ thêm mô hình y tế cơ sở, triển khai mô hình bác sĩ gia đình theo xu hướng tăng nhiều hơn.
 
Liên quan đến vấn đề xuất được nhiều đại biểu quan tâm và các bệnh viện rất quan tâm đó là việc xã hội hóa, liên doanh, liên kết các bệnh viện công, Phó Thủ tướng Chính phủ Vũ Đức Đam cho hay, vấn đề này cần phải có các giải pháp đột phá. Hiện nay mặc dù chúng ta thực hiện Luật 2009 đã có bước chuyển rất lớn nhưng đến nay mới có 318 bệnh viện tư thục, 38 nghìn các phòng khám tư nhân, đáp ứng 5,16% tổng số gường bệnh. Đây là một tỷ lệ rất thấp, cần phải có các giải pháp để phát triển mạnh mẽ hơn. Tuy nhiên, vấn đề này liên quan đến nhiều luật khác nên cần có sự phối hợp chặt chẽ.
 
Phát biểu kết luận phiên thảo luận, Phó Chủ tịch Thường trực Quốc hội Trần Thanh Mẫn cho biết, sau một buổi làm việc tích cực, dân chủ, nghiêm túc, khẩn trương, đã có 27 ý kiến phát biểu, 02 đại biểu tranh luận. Các ý kiến phát biểu rất sâu sắc, trên tinh thần xây dựng, có những vấn đề chung và nhiều góp ý cụ thể xuất phát từ thực tiễn của cơ quan, đơn vị, tổ chức, địa phương. Phó Thủ tướng Chính phủ Vũ Đức Đam đã có báo cáo giải trình, làm rõ các vấn đề đại biểu Quốc hội quan tâm.
 
Phó Chủ tịch Thường trực Quốc hội đề nghị: Chính phủ cần tiếp tục đánh giá đầy đủ từng vấn đề, những vướng mắc, nội dung nào chưa phù hợp thuộc về quy định của luật, quy định của các văn bản dưới luật; hoặc do tổ chức thực hiện để có định hướng sửa đổi cho trúng, toàn diện và đảm bảo tính khả thi; Cơ quan trình, cơ quan thẩm tra tiếp tục nghiên cứu, tiếp thu ý kiến của đại biểu Quốc hội, có báo cáo giải trình, tiếp thu để trình Quốc hội tiếp tục cho ý kiến tại Kỳ họp thứ Tư, Quốc hội khóa XV./.
 
Ngọc Bích
 

Xem thêm »